AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 590

- Mẹ ơi! Con muốn để nó vào bức chân dung của con, được không mẹ?

(hình Susanna ngồi cho một họa sĩ vẽ).

- Tất nhiên là được con ạ!

Amber nhìn Bruce, chàng đang ngắm hai mẹ con với vẻ trầm ngâm, mặc

dù trên môi chớm một nụ cười. Cô dịu dàng nói:

- Anh nghĩ đến con như vậy thật là tốt!

Nửa giờ sau, Amber nhìn đồng hồ:

- Đã đến giờ con đi ăn rồi, con yêu của mẹ ạ! Nếu không con sẽ đến

chậm đấy!

- Nhưng con muốn ở lại đây với ba mới của con! Con không thấy đói.

Và em chạy lại nép mình vào cánh tay cha.

- Ba sẽ đến thăm con ngay, con yêu quý ạ. Nào con đi đi! Ba hứa với con

thế.

Chàng hôn con, buộc lòng Susanna phải bái chào mẹ và Almsbury. Làm

các điệu bộ, em đi ra đến tận cửa, và khi người vú mở cửa trước mặt em,
em còn quay lại nói thêm:

- Bây giờ đã đến lúc mẹ đi ngủ với ba mới của con rồi đấy!

Người vú vội để tay lên miệng em và kéo đi, trong khi hai người đàn ông

phá lên cười. Amber nhún vai hài hước. Chắc chắn là Susanna đã nhiều lần
bị đuổi về với sự cáo lỗi là để bố mẹ đi ngủ. Bruce đứng lên.

Amber nhìn chàng dò hỏi và van nài. Almsbury vội vàng rút đồng hồ ra:

- Trời ơi, quỷ nó bắt tôi! Chậm mất rồi! Xin hai bạn tha lỗi cho tôi nhé!

Anh chuẩn bị ra về. Bruce vội vàng đi theo anh:

- Tôi cùng đi với anh!

- Bruce!

Amber khẽ kêu lên một tiếng hãi hùng và chạy đến chàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.