AME VÀ YUKI - NHỮNG ĐỨA CON CỦA SÓI - Trang 106

Yuki chạy nhanh ra khỏi thư viện. Đang lao xuống cầu thang lớn thì

nghe Sohei gọi giật lại giữa chừng.

"Hãy nói thật đi!"

Yuki loạng choạng dừng chân. Trong tấm gương treo ở chiếu nghỉ,

khuôn mặt em lộ rõ sự hốt hoảng. Yuki cố gắng tỏ vẻ bình thản, nhìn lên.

"Cái gì?"

"Tôi đã làm gì bạn sao?" Tiếng nói có vẻ yếu ớt. Khuôn mặt thì lo âu.

"Không làm gì cả."

"Hình như tôi đã sơ suất gì chăng?"

"Không có gì mà."

"Vì mới chuyển đến nên có lẽ tôi đã vô ý chăng?" Lời chất vấn kiên

quyết.

Không kịp nghĩ ngợi, Yuki lên giọng, "Không..."

"Thế tại sao phải trốn tránh như vậy!"

"Tôi không trốn tránh!"

Chấm dứt cuộc nói chuyện, Yuki đi xuống tầng trệt. Em cảm thấy tim

đang loạn nhịp. Em muốn ở một mình. Trong bóng tối dưới chân cầu thang,
em đấm vào ngực và niệm chú nho nhỏ.

"Ba món quà, ba con bạch tuộc. Ba món quà, ba con bạch tuộc.."

Tiếng bước chân của Sohei vang lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.