ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 127

“Đúng vậy.” Hàn Trọng Viễn đáp, trên máy bay không thể gọi điện,

điện thoại của bố hắn cũng phải tắt máy.

“Lời của con, mẹ đều tin rồi.” Tiền Mạt miễn cưỡng cười bảo.

“Lời con nói vốn dĩ là thật.” Hàn Trọng Viễn nói.

“Tương lai con có dự định gì chưa?” Tiền Mạt lại hỏi.

Mạnh Ân bị Hàn Trọng Viễn sai ra ngoài ban công, một mình học

tiếng Anh, không nghe thấy tiếng của họ, đổi lại họ có thể nói chuyện thoải
mái: “Giờ mẹ đã không sao rồi, tương lai của con con sẽ tự mình lo liệu. Về
phần Hoa Viễn, con có thể nói cho mẹ biết phương hướng phát triển thích
hợp của Hoa Viễn trong tương lai.”

“Mạnh Ân thì sao?”

“Con sẽ ở bên cậu ấy cả đời.” Hàn Trọng Viễn chắc như đinh đóng cột

trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.