ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 154

Tiền Tùng hào hứng kể, mà ánh mắt Tiền Mạt ôn hoà nhìn gã một lát,

đột nhiên hỏi: “Tiểu Tùng, có người nói với chị là cậu ăn bớt tiền, mua về
một đống thiết bị cũ, việc này cậu thấy sao?”

Sắc mặt Tiền Tùng nháy mắt tái nhợt, thanh âm cũng trở nên run rẩy:

“Chị… Em…”

Trông thấy biểu tình của Tiền Tùng, Tiền Mạt còn không hiểu ư? Cô

cười khổ một lát, hỏi: “Vì sao? Lẽ nào tiền chị cho cậu vẫn còn ít?” Trước
giờ tình cảm của cô và em mình vẫn rất tốt, sau khi mình lên Đại học, cũng
đốc thúc Tiền Tùng học hành, để Tiền Tùng học Đại học, còn để Tiền Tùng
vào công ti của mình…

Từ trước đến nay, tiền cô cho Tiền Tùng chưa bao giờ thiếu cả. Nếu

Tiền Tùng thật sự thiếu tiền, nói với cô thì chưa chắc cô đã không cho, vậy
mà Tiền Tùng lại lấy tiền từ Hoa Viễn! Thậm chí sau khi cô qua đời, vẫn
còn tiếp tục làm vậy!

Khoé mắt Tiền Mạt tràn đầy thất vọng, toàn thân Tiền Tùng lại run

rẩy: “Chị…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.