ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 160

[2] Ăn đậu phụ: từ lóng, có thể hiểu là sàm sỡ đó…

Ăn cơm và đậu phụ luộc xong, Hàn Trọng Viễn ngồi lên sô pha, đặt

trên bụng mình một chiếc laptop rất cồng kềnh, sau đó gác chân lên đùi
Mạnh Ân, để Mạnh Ân tiếp tục xem hoạt hình tiếng Anh.

Trong phim, cả gia đình của chú heo nhỏ màu hồng nói nói cười cười,

Hàn Trọng Viễn cũng gõ vào laptop của mình rất nhiều thứ.

Mạnh Ân vừa xem vừa đọc, sau khi xem xong mấy tập, bỗng nhiên

bảo: “Hàn Trọng Viễn, em muốn gọi điện thoại.”

Sau khi bố cậu nói với mẹ chuyện cậu sẽ trọ ở trường, cậu chưa về nhà

lần nào, nhưng đã từng gọi về mấy cuộc. Lần gần đây nhất là cuối tuần, cậu
gọi điện về, sau đó lắp ba lắp bắp nói rằng mình muốn ở lại trường để học.

Nhà cậu rất nghèo, hai mẹ con chen chúc ở trong một căn nhà nhỏ chỉ

rộng chừng hai mươi mét vuông. Bình thường đều không được ăn thịt,
nhưng hơn mười năm trước, trong nhà từng tiêu ba bốn nghìn tệ để sắm
một chiếc điện thoại bàn, vào thời điểm đó có thể nói là một khoản tiền lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.