ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 397

“Đừng quan tâm đến anh ta, cậu mau ăn cơm đi.” Hàn Trọng Viễn

không vui khi lực chú ý của Mạnh Ân bị Đàm Phi Dược hấp dẫn, lập tức
lạnh lùng nói, sau đó ngồi xuống bắt đầu ăn.

Ở đây không có cơm nóng, thức ăn mà Mạnh Ân nấu mang đến đều là

loại không mỡ không canh, vì đang mùa hè nên trái lại cũng chẳng cần lo
đồ nguội thì không ăn nổi… Hàn Trọng Viễn miếng lớn ăn cơm miếng lớn
dùng bữa, ăn đến là ngon miệng.

Mặc dù trước đây khi ở nhà họ Hàn, Mạnh Ân từng chứng kiến rất

nhiều thứ xa xỉ, nhưng rốt cuộc mười mấy năm trước kia đều sống những
ngày khốn khó, vậy nên hoàn toàn không quen phung phí. Bây giờ cảm
giác thức ăn có thịt đã vô cùng ngon miệng rồi, thế nên cũng ăn rất hứng
khởi như Hàn Trọng Viễn.

Đàm Phi Dược nhìn tới mức chảy cả nước miếng.

Ba món ăn kia nhất định là cực kì cực kì ngon… Gọi người đưa đến

một phần cơm chiên Dương Châu, một phần sườn xào, một phần canh tam
tiên[1], Đàm Phi Dược vừa ăn, vừa ai oán nhìn cửa phòng làm việc của
Hàn Trọng Viễn.

[1] Canh tam tiên: Món canh truyền thống nổi tiếng ở Giang Nam TQ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.