ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 396

“Cậu tốt lắm.” Hàn Trọng Viễn gật khẽ, kéo người về phòng, “Chúng

ta đi ăn cơm.”

Hàn Trọng Viễn đưa Mạnh Ân về. Hàn Trọng Viễn khi nãy còn dữ

tợn, nay bỗng nhiên lại dịu dàng khiến Đàm Phi Dược không khỏi chấn
kinh, nhanh chóng ra nghênh đón: “Lão đại, tôi cũng ăn cùng nhé?”

Mạnh Ân nghe vậy, lập tức nhìn Hàn Trọng Viễn, Hàn Trọng Viễn lại

từ chối lần nữa: “Anh tự đi mà gọi cơm!”

“Lão đại…” Đàm Phi Dược mỏi mắt trông mong nhìn Hàn Trọng Viễn

lấy tất cả những món ăn trong cặp lồng ra, ầy, vẻ ngoài kém xa trong tưởng
tượng của hắn, thậm chí còn có thể nói là chẳng ra gì… Nhưng không phải
người ta vẫn bảo, tài nấu nướng lợi hại nhất chính là nấu những món ăn gia
đình bình thường trở thành mĩ vị à? Chưa biết chừng mấy món ăn này thật
ra lại ngon chết đi được ấy chứ? Nhất thời Đàm Phi Dược càng thêm khát
khao.

Hồi sáng khi ra ngoài khá vội vàng nên Mạnh Ân chỉ nấu ba món súp

lơ, ớt xanh xào thịt, thịt hâm xào đậu đũa, sau khi làm xong lại cho vào cặp
lồng kín mít, ớt xanh và súp lơ đều hơi hoen vàng, nhìn chẳng đẹp mắt chút
nào cả. Cậu trông thấy vẻ mặt của Đàm Phi Dược, cũng không ngần ngại
mà trả lời: “Em nấu không ngon đâu, anh gọi đồ ăn bên ngoài thì hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.