ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 606

Bây giờ chỉ cần nghĩ tới mấy kẻ hung thần ác sát đến cửa đòi nợ kia là

Mạnh Manh đã không kìm được, toàn thân run rẩy.

“Giúp em?” Mạnh Ân khó hiểu nhìn Mạnh Manh. Từ nhỏ Mạnh Manh

đã là “con gái rượu”. Khi cậu ngày ngày đều thèm ăn thịt thì Mạnh Manh
đang chê cua ở nhà hàng không ngon. Khi cậu mặc quần áo rách đi học bị
giáo viên và bạn cùng lớp cười nhạo thì Mạnh Manh cắt nát áo măng tô
mới mua hôm trước chỉ vì đụng hàng… Cậu không hề cảm thấy Mạnh
Manh như vậy sẽ cần cậu giúp việc gì cả.

Ngờ vực trên mặt Mạnh Ân vào mắt Mạnh Manh, lại thành ra cười

nhạo với mình. Cô ta nghiến răng, nắm tay siết chặt rồi lại thả lỏng, chỉ là
giọng nói thoáng trùng xuống: “Đúng vậy, giúp em, em hết cách thật rồi,
bây giờ trong nhà chẳng có chút tiền nào hết, em trai bị ốm cũng không có
tiền chữa bệnh, chỉ có anh mới giúp được em.”

“Rốt cuộc làm sao?” Mạnh Ân khó hiểu nhìn Mạnh Manh, không phải

Mạnh Kiến Kim rất giàu sao?

Mạnh Manh vẫn tưởng là Mạnh Ân biết hoàn cảnh gần đây của họ.

Nếu cô ta là Mạnh Ân thì dưới tình huống đột nhiên phát đạt, nhất định sẽ
muốn khoe khoang một phen trước mặt những người từng khinh thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.