ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 677

năm. Ông cố mà cải tạo để được khoan hồng giảm án, chờ mười mấy năm
sau ra tù, thì cố mà làm người tốt đi.”

Trong mắt người khác, lời nói của luật sư đầy chân thành thấm thía,

nhưng vào tai Mạnh Kiến Kim thì rõ ràng chính là uy hiếp. Ông ta cam
chịu nhìn luật sư một cái, cúi đầu xuống.

Ông ta chỉ là một thương nhân bình thường, quả thật không đấu nổi

với Hàn Trọng Viễn. Vì nghĩ đến an toàn của đám Trình Ninh San, ông ta
phải bảo họ đừng đắc tội với Hàn Trọng Viễn nữa mới được…

Nếu biết trước nghiệt tử Mạnh Ân kia có thể khiến Hàn Trọng Viễn

coi trọng như thế thì xưa kia, ông ta sẽ chẳng bỏ mặc cậu như vậy! Nhất
thời Mạnh Kiến Kim hối hận muôn phần, cũng bắt đầu giận Mạnh Manh –
nếu không phải Mạnh Manh suốt ngày ra tay với Mạnh Ân thì sao ông ta có
thể rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay?

Mạnh Kiến Kim bị đưa xuống, luật sư mang gương mặt tươi tắn cũng

nhanh chóng rời đi. Mà không lâu sau, anh đã xuất hiện trước mặt Hàn
Trọng Viễn: “Cậu Hàn, mọi chuyện đều giải quyết xong rồi.”

“Ừ, không có gì bất ngờ chứ?” Hàn Trọng Viễn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.