ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 730

Vốn dĩ Trịnh Tu Bình có cả bụng lời muốn nói. Ông ta muốn chất vấn

Hoắc Nam Ngọc rằng có phải đã có người đàn ông khác bên ngoài hay
không, muốn mắng con trai mình bất hiếu. Nhưng trông thấy bức ảnh này
thì toàn thân hệt như bóng bay bị chọc thủng, bỗng chốc xẹp lép.

“Ly dị đi.” Hoắc Nam Ngọc nói.

“Nam Ngọc, chẳng qua là anh bị người đàn bà kia gài bẫy thôi, đó giờ

anh chưa bao giờ muốn ly dị hết, nếu không phải Tiểu Kỳ come out thì anh
cũng chẳng đi thăm đứa bé kia! Nếu em không thích họ thì anh sẽ đuổi họ
đi ngay.” Bấy giờ Trịnh Tu Bình cũng đã hồi thần. Mặc dù ông ta có đàn bà
bên ngoài, nhưng từ trước tới nay chưa từng có ý định ly hôn. Đàn bà bên
ngoài, làm sao quan trọng bằng Hoắc Nam Ngọc cơ chứ? Nếu không phải
Trịnh Kỳ làm ra chuyện khốn nạn thì việc gì ông ta phải đặt hi vọng trên
mình thằng bé ở ngoài kia?

“Trịnh Tu Bình, anh đúng là không biết xấu hổ đi đẩy trách nhiệm

sang Tiểu Kỳ… Tôi nói anh biết, tôi ly dị không phải vì anh dạy dỗ đứa con
riêng kia, mà vì anh ngoại tình. Lúc anh ngoại tình Tiểu Kỳ mới bao nhiêu
tuổi? Việc này chẳng liên quan gì đến nó hết.” Hoắc Nam Ngọc chợt cười,
“Còn mấy chuyện bị hãm hại, anh cũng không cần nói đâu, nếu không có
anh thì sao chúng có thể sống trong nhà cao cửa rộng thuê người giúp việc
mà bản thân chẳng có công ăn việc làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.