ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 728

“Bố, con thích đàn ông.” Trịnh Kỳ nhìn bố mình, ánh mắt có phần

chua chát.

“Thích đàn ông? Thằng khốn mày làm tao mất hết mặt mũi rồi! Trịnh

Kỳ tao nói cho mày biết, nếu mày cứ muốn đi lệch đường thì tao coi như
không có thằng con như mày!” Trịnh Tu Bình lạnh lùng nói. Trước kia
Trịnh Kỳ vẫn luôn là niềm kiêu hãnh của ông ta, nhưng nếu Trịnh Kỳ thích
đàn ông thì chính là nỗi sỉ nhục của ông ta. Con trai của Trịnh Tu Bình,
quyết không thể thích đàn ông!

“Vậy anh cứ coi như không có đứa con trai này đi.” Đột nhiên Hoắc

Nam Ngọc lên tiếng.

Trịnh Tu Bình nghe vậy thì ngạc nhiên ngoảnh đầu, hơi ngừng một lát

mới hỏi: “Nam Ngọc, em nói gì cơ?”

“Tôi nói, vậy anh cứ coi như không có đứa con trai này đi, tôi cũng

không có người chồng như anh.” Hoắc Nam Ngọc không cử động, bản thân
chăm chút cẩn thận nên thoạt nhìn bà chỉ khoảng ba mươi, khi ấy ngồi trên
sô pha, dường như toả ra khí thế lấn át người khác.

“Hoắc Nam Ngọc, em nói linh tinh gì thế!” Trịnh Tu Bình cứ tưởng vợ

mình muốn uy hiếp mình nên lập tức cau mày một cách bất mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.