ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 118

sạch sẽ. Anh xem xét mình trong gương. Được rồi,
anh không chiếm một giải thưởng thời trang nào
nhưng anh sẽ lẫn vào những đám đông ăn bận theo
mô-đen grunge, nếu có một sự kiện như thế.

Anh còn cần tiền. Bây giờ mình đã trở thành một

tên cướp. Dù anh là ai đi nữa tôi hứa tôi sẽ trả lại tiền
về những quần áo và bất cứ đồng xu nào mà tôi tìm
ra. Có lẽ mình sẽ để lại một bức thư ngắn. Hãy quên
bức thư đi. Chỉ cần tìm một ít tiền và ra khỏi đây.
Anh ta để tiền ở đâu nhỉ ? Ở ngân hàng thì sao, ngớ
ngẩn. Ai mà bỏ tiền nằm lăn lóc đây đó ? Tôi không
biết. Nghe rất quen. Một nơi an toàn để cất tiền mặt
đề phòng trường hợp khẩn cấp. Tiền. Tôi sẽ cất tiền ở
đâu ? Ngăn để vớ. Không, chỉ có vớ. Trong một cái
hộp ở một nơi nào đó. Có một cái hộp trên bàn trang
điểm. Có ai mà ngốc đi cất tiền vào đó không ? Anh
mở cái hộp ra và có một đống lùng nhùng tiền giấy
và tiền lẻ, những tờ năm đô, một đô và hai mươi lăm
xen. Anh đếm thật nhanh và tất cả được hai ba đô bảy
lăm. Tôi sẽ trả lại từng xen. Tôi hứa với bạn. Cả lãi
nữa ngay sau khi tôi tìm ra mình là ai và tôi gởi tiền
vào ngân hàng nào.

Anh nhét tiền vào túi quần và đi vào nhà tắm để

xem lại vết thương ở đầu. Nhìn trong gương, anh nhẹ
nhàng lấy cái mũ màu xanh của bộ đồ mổ đã che
được lớp băng dính máu bao quanh phần đầu bị cạo.
Nhắm mắt lại, anh giở chỗ băng lên rồi nhìn, nhưng
cái anh thấy là tiếng nổ của một thứ ánh sáng loá mắt.
Rồi tựa hồ như anh đang xem lại một cuộn phim
chiếu chậm, ánh sáng vụt tắt, và anh thấy một họng
sũng chĩa ngay vào mình. Chuyện là như vậy đó. Anh
bị bắn, nhưng tại sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.