chúng ta đi đến đó vung súng ra chỗ này chỗ kia, và
cảnh sát vọt ra.”
“Đồ con hoang !”
“Đừng có lo lắng về Paul và Julia. Chính anh mới
là người làm em lo.”
“Anh ?”
“Anh không sao với tất cả chuyện này chứ ?”
“Làm sao em có thể hỏi anh một câu như vậy ?”
“Bởi vì anh không bao giờ nói về chuyện đó.”
“Nói về chuyện gì ?”
“Chúng ta phải bình tĩnh, John à.”
“Anh bình tĩnh.”
“Lại đây.”
Lizzie nắm tay John và kéo anh lên giường.
“Em làm gì thế ?”
"Chỉ thư giãn thôi,” cô nói. “Chúng ta có rất ít
thời gian trước khi bà trả Brian lại.”
“Anh không nghĩ rằng anh có thể”
“Đừng lo, anh sẽ không phải làm gì đâu.” Lizzie
nói và mở dây nịt quần jeans của anh. Cô kéo nó
xuống và đẩy anh lên giường trở lại.
“Lizzie, chờ đã.”
“Được rồi. Em chỉ muốn ôm anh, vuốt ve anh.
Anh không phải chứng tỏ với em bất cứ điều gì, John
Daly à. Chỉ cần anh ở với em thôi. Em sẽ chăm sóc
cả hai chúng ta.”
Cùng với những lời đó, cô cởi áo ra, đạp cái quần
xuống, mở nút áo sơ mi của John. Tựa vào anh, cô
cúi xuống hôn từ trên cổ, xuống ngực, qua bụng và
đến vật mềm èo của anh. Cô liếm những ngón tay của
mình rồi bắt đầu tự xoa bóp âm vật, người cô nóng và