nhớ có rất nhiều chấn song và xà lim, nhưng những
thứ đó rõ ràng là đã được thay thế bằng những phòng
phỏng vấn những kẻ bị tình nghi và là chỗ làm việc
cho các nhân viên. Tiền sảnh mới làm cô nhớ đến
phòng mạch của một bác sĩ hay nha sĩ. Có những ghế
dựa bằng nhựa dọc theo tường để mọi người ngồi chờ
sự rắc rối đã mang họ đến chốn này. Thanh tra Burger
gật đầu với một người ngồi sau cửa sổ bằng kiếng,
khi ấy người này ấn vào một công tắc để mở cửa ra
vào ở bên phải cửa sổ.
“Bà Stanton, xin theo tôi.” Thanh tra Burger ra
lệnh khi ông mở cửa và giữ nó cho cô vào.
Phía sau cánh cửa là một căn phòng rộng với
những bàn làm việc gồm những người mặc sắc phục
và không mặc sắc phục. Thanh tra Burger bắt đầu đi
ra phía sau phòng. Julia theo ông, khi cô đi ngang qua
một màn hình máy tính ở một trong những bàn làm
việc, cô dừng lại.
Thanh tra Burger thấy cô dừng lại, ông đến để
xem vì sao. Trên màn hình máy tính là hình của
Bruce.
“Cô biết anh ta ?”
Câu hỏi làm Julia giật mình quay khỏi máy vi
tính.
“Hử ?”
“Bức hình đó. Có vẻ như cô nhận ra người trên
máy tính.”
“Ồ không. Tôi thấy anh ta trông quen lắm, thế
thôi.”
“Cảnh sát Huntington đang theo dõi anh ta.”
“Anh ta đã làm gì vậy ?”