Julia lấy cái ghế cạnh máy dò tìm. Ngay khi Julia
vừa ngồi xuống, Treat bắt đầu gắn điện cực để xác
định trước những điểm trên cơ thể Julia: cổ tay vai
trên, sau cổ, mắt cá, nhượng tay.
“Bà sẽ không cảm thấy gì cả,” Treat giải thích.
“Máy sẽ đọc nhiều dấu hiệu khác nhau của cơ thể.
Kiểm nghiệm dò tìm gồm ba phần. Dò tìm phổi sẽ
ghi lại sự hô hấp của bà, độ sâu và tỉ lệ hơi thở. Phép
ghi dòng điện sẽ giám sát bất cứ sự thay đổi nào của
da, và điện tâm đồ sẽ ghi lại bất cứ sự biến đổi trong
áp suất máu hay tỉ lệ mạch đập.”
“Và tôi sẽ không cảm thấy điều gì cả.”
“Đúng, chỉ cần thư giãn, ngồi xuống trở lại và trả
lời những câu hỏi trung thực chừng nào tốt chừng
nấy. Đừng căng thẳng hay cố kìm nén câu trả lời của
mình. Bà đã sẵn sàng chưa ?”
“Tôi nghĩ là rồi. Chuyện này chính xác được bao
nhiêu ?”
“Chín tám phần trăm. Tôi sắp hỏi bà những câu
hỏi và bà chỉ nên trả lời tôi ‘có’ hoặc ‘không’. Nếu bà
không hiểu câu hỏi thì chỉ cần giữ im lặng và giơ tay
lên, được không ?”
“Tôi nghĩ là được.”
“Trước hết tôi cần khẳng định mức độ của những
câu trả lời bình thường của bà. Tôi sẽ làm chuyện đó
bằng cách hỏi bà một số câu vô nghĩa. Bà chỉ trả lời
‘có’ hoặc ‘không’ và trả lời thật trung thực, được chứ
?”
“Được."
“Hôm nay là thứ ba phải không ?”
“Không.”
Treat đưa lên một con bài, con ba chuồn.