McCarthy nhìn quanh căn phòng để tìm ra câu trả
lời, và khi không thể tìm được câu trả lời nào, ông
theo Larson lên cầu thang.
Larson đang ở trong phòng khách, phía sau dải
băng ngăn hiện trường tội phạm.
“Có vẻ như cô ấy không có ở đây, anh ta nói. "Tôi
đã kiểm tra tất cả các phòng ngủ, phòng tắm và
những căn phòng nhỏ.”
McCarthy hất đầu về phía dải băng ngăn hiện
trường. “Đó là chỗ anh ta bị bắn phải không ?”
“Sự thực anh ta bị bắn trong hành lang, ngay phía
trong cửa trước. Chúng tôi niêm phong phòng khách
lại để tìm ra viên đạn, nhưng không tìm ra. Có lẽ nó ở
trong một trong những cái ghế dựa hoặc ghế xô pha.
Đơn vị điều tra hiện trường bị gọi đi đến một vụ giết
người khác và phải dừng việc tìm kiếm lại, lát nữa họ
sẽ trở lại.”
"Anh nghĩ gì ? Cô ấy có quyết định ở lại với
người thân không ?”
"Khi tôi chở cô ấy trở lại đây, tôi có cảm tưởng cô
ấy cố tình ở lại.”
“Có vẻ như cô ấy thay đổi ý định.”
“Ông buộc tội cô ấy ư ? Có ai đó tới nhà bạn để
giết chồng bạn. Tôi nghĩ nếu là tôi thì tôi sẽ muốn
ngủ ở một nơi khác.”
“Nhưng ở đâu ? Và cô ta có liên hệ thế nào với
Bruce Wilson ?” McCarthy hỏi.
“Có lẽ họ có một phi vụ. Có lẽ anh ta giết chồng
của cô ấy.”
“Như thế sẽ giải thích được phản ứng của cô ấy
khi thấy ảnh của anh ta ở đồn cảnh sát.”
“Tôi nghe nói Bruce giết vợ phải không ?”