ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 132

17

Sáng hôm sau Thanh tra Slack đến tìm tôi. Ông ta không còn tỏ ra dè dặt
lạnh lùng, tôi nghĩ. Cuối cùng có thể ông ta đã quên sự cố về chiếc đồng hồ.

“Này mục sư,” ông ta chào tôi. “Tôi đã tìm ra cuộc gọi đến máy của ông.”
“Thật sao?” tôi háo hức hỏi.
“Khá là kỳ quặc. Nó được gọi từ tòa nhà nằm ở Cửa Bắc gần Old Hall.

Hiện giờ nhà ấy bỏ trống, nhân viên bảo vệ cũ đã nghỉ hưu còn người mới
thì chưa đến. Địa điểm này vắng vẻ và rất thuận lợi — có một cửa sổ mở ra
phía sau nhà. Trên máy điện thoại không có dấu vân tay — nó đã được xóa
sạch. Là có chủ ý đó.”

“Ý ông là sao?”
“Điều đó cho thấy cuộc gọi nhằm mục đích kéo mục sư ra khỏi nhà, vì thế

đây là vụ giết người có tính toán trước. Nếu chỉ là một trò đùa vô hại thì
người gọi đã không cẩn thận xóa dấu vân tay như thế.”

“Tôi hiểu.”
“Điều đó cũng chứng tỏ tên giết người rất thông thuộc Old Hall và các

ngôi nhà lân cận. Không phải bà Protheroe gọi điện, tôi đã ghi chép cẩn thận
mọi hoạt động chiều hôm ấy của bà ta. Có đến nửa tá người hầu thề thốt
ràng cho đến năm giờ rưỡi bà ấy vẫn còn ở nhà. Sau đó xe đưa đại tá
Protheroe và bà ta vào làng. Ông đại tá đi gặp Quinton, bác sĩ thú y về
chuyện chữa bệnh cho con ngựa của mình. Bà Protheroe vào đặt hàng ở cửa
hàng tạp phẩm và hàng cá, sau đó bà ấy đi thẳng đến con đường phía sau
làng, nơi bà Marple gập bà ta. Các cửa hàng đều xác nhận bà ta không mang
túi xách bên mình. Bà Marple già ấy nói đúng.”

“Bà ấy bao giờ cũng đúng,” tôi ôn tồn nói.
“Cô Protheroe thì ở Much Benham đến năm giờ rưỡi.”
“Đúng thế,” tôi nói. “Cháu trai tôi cũng ở đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.