ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 243

“Vâng. Thì chính bà ấy cũng nói rằng đây là khăn tay của người thuộc tầng
lớp thượng lưu mà.”

“Sang câu hỏi thứ hai… chiếc que thông tẩu. Có phải Đại tá Arbuthnot
đánh rơi nó hay ai khác?”

“Câu này khó hơn đấy. Người Anh thì họ không chơi kiểu đâm.

Chuyện này thì ông có lý. Tôi nghiêng về quan điểm là có ai đó bỏ lại chiếc
que thông tẩu để đổ vấy tội cho cái ông người Anh chân dài đó.”

“Ông Poirot, như ông đã nói,” ông bác sĩ lên tiếng, “hai manh mối là quá
sức cẩu thả. Tôi đồng ý với ông Bouc. Chiếc khăn tay là một sự sơ suất
thực sự, nên không ai thừa nhận đó là của

mình. Còn chiếc que thông tẩu thì lại là manh mối giả. Để hậu thuẫn cho
lập luận này, ông cũng đã thấy rằng Đại tá Arbuthnot không hề tỏ ra bối rối.
Ông ấy công khai thừa nhận mình hút thuốc bằng tẩu và sử dụng cùng loại
que thông tẩu đó.”

“Ông lập luận tốt đấy,” Poirot xác nhận.

“Câu hỏi thứ ba: ai mặc chiếc kimono đỏ?” Bouc tiếp tục. “Về

chuyện này thú thực tôi không có chút ý tưởng nào. Ông có ý gì không, bác
sĩ Constantine?”

“Cũng không.”

“Vậy câu này chúng tôi xin chịu là đầu hàng. Câu hỏi kế tiếp dù sao cũng
còn khả dĩ. Ai là người đàn ông, hay phụ nữ đã cải trang trong bộ đồng
phục phụ trách toa? Tốt thôi, có thể khẳng định một số người sau là không
phải: Hardman, Đại tá Arbuthnot, Foscarelli, Bá tước Andrenyi và Hector
MacQueen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.