ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 87

“Ông nói chính ông đã nghe thấy Ratchett trao đổi với phụ

trách toa vào lúc một giờ kém hai mươi, đúng không ạ?”

Poirot thuật lại những gì đã xảy ra khi đó.

“Tốt lắm,” Bouc thốt lên, “điều đó chứng tỏ rằng ít ra Cassetti…

hay Ratchett, tôi sẽ tiếp tục gọi hắn theo tên này… hắn chắc chắn còn sống
vào lúc một giờ kém hai mươi.”

“Nói chính xác là một giờ kém hai mươi ba phút.”

“Thế thì nói cho chuẩn luôn là vào lúc mười hai giờ ba mươi

bảy phút, Ratchett vẫn còn sống. Đó ít ra cũng là một sự thật.”

Poirot không trả lời. Ông ngồi đăm chiêu chú mục về phía trước.

Có tiếng gõ cửa, rồi người phụ trách toa ăn uống bước vào.

“Toa ăn uống đã sẵn sàng, thưa ông,” anh ta thông báo.

“Chúng tôi sẽ đến đó,” Bouc đứng dậy, nói.

“Tôi theo các ông được không?” Constantine hỏi.

“Dĩ nhiên, bác sĩ thân mến. Trừ phi ông Poirot phản đối.”

“Không hề. Không hề đâu,” Poirot liến thoắng.

Sau một vài câu xã giao về trình tự:

Après vous, Monsieur”,

Mais non, après vous

”, họ cùng rời khỏi khoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.