ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 92

“Còn ai khác không?”

“Không thưa ông. Theo tôi biết thì không.”

“Tốt. Và đó là lần cuối ông nghe hoặc thấy ông ấy?”

“Không thưa ông. Ông quên rồi sao, ông ấy gọi chuông vào khoảng một
giờ kém hai mươi… không bao lâu sau khi tàu dừng.”

“Chính xác là chuyện gì đã xảy ra?”

“Tôi gõ cửa, nhưng ông ấy nói vọng ra rằng ông ấy bị nhầm lẫn.”

“Nói bằng tiếng Anh hay tiếng Pháp?”

“Tiếng Pháp ạ.”

“Chính xác ông ấy nói sao?”

Ce n’est rien. Je me suis trompé.

“Rất đúng,” Poirot nói. “Tôi cũng nghe thấy vậy. Rồi ông bỏ đi?”

“Vâng, thưa ông.”

“Ông về chỗ ngồi của ông?”

“Không, thưa ông, trước đó tôi đến trả lời một tiếng chuông khác cũng vừa
cất lên.”

“Bây giờ, ông Michel, tôi sẽ hỏi ông một câu hỏi quan trọng.

Ông ở đâu vào lúc một giờ mười lăm?”

“Tôi ấy à, thưa ông? Tôi ngồi ở chiếc ghế nhỏ của tôi ở cuối toa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.