ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 87

8

TRÔNG IM LÌM VÀ NỔI BẬT trong chiếc đầm dây dạ hội màu đen giản
đơn, bà Allerton đi xuống khoang dưới cùng để đến phòng ăn. Con trai bà
đón mẹ ngay nơi ngưỡng cửa.

“Xin lỗi con yêu. Mẹ nghĩ mẹ bị trễ rồi chứ.”
“Con đang xem chúng ta sẽ ngồi chỗ nào đây.” Trong sảnh có nhiều bàn

ăn nhỏ. Bà Allerton đứng đó cho đến khi người phục vụ bận rộn để mắt đến
họ.

Bà tiếp: “À, tiện thế mẹ cũng đã mời ông Hercule Poirot bé nhỏ ngồi

cùng bàn với chúng ta.”

“Mẹ, không phải thế chứ!” Tim tỏ ra muốn thoái lui và khó chịu.
Mẹ anh trừng mắt ngạc nhiên vì Tim thường rất dễ chịu. “Con yêu, con

thấy phiền sao?”

“Vâng, đúng thế. Ông ta hay lòe người khác!”
“Ồ, không phải thế đâu Tim! Mẹ không đồng ý với con đâu.”
“Dù sao đi nữa thì chúng ta được gì khi ngồi chung với người lạ chứ?

Ngồi chung với nhau trên con tàu nhỏ, chuyện đó chán lắm. Ông ta sẽ theo
chúng ta suốt sáng, chiều, tối luôn.”

Bà Allerton trông có vẻ đau khổ: “Mẹ xin lỗi, con yêu. Mẹ nghĩ chuyện

này sẽ làm con vui chứ. Nói cho cùng, ông ấy hẳn có vốn sống rất phong
phú. Và con sẽ thích những câu chuyện trinh thám cho mà xem.”

Tim cằn nhằn.
“Mẹ, con mong mẹ đừng có những sáng kiến kiểu đó nữa. Liệu chúng ta

có thể thôi chuyện này ngay bây giờ không?”

“Thật thế hả Tim, mẹ không thấy làm sao chúng ta có thể làm thế được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.