ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 89

Ông ấy có vẻ rất khoái món súp đó.” Viên thám tử vừa nói dứt câu, tiếng ăn
xì xụp từ bàn bên đó cũng vang đến chỗ họ.

Rồi bà Allerton tiếp: “Thế còn cô Bowers? Chúng ta có thể đoán gì về cô

Bowers nào? Có tới ba, bốn người phụ nữ lận… Ôi không, bây giờ chúng
ta sẽ bỏ qua cô ấy. Vợ chồng nhà Doyle kìa. Đúng thế, ngôi sao của chuyến
đi này đây. Cô ấy thật sự xinh đẹp, và cái đầm cô ấy mặc mới đẹp làm sao.”

Tim ngoái lại nhìn. Linnet cùng chồng và Andrew Pennington đang ngồi

ở bàn phía trong góc. Bữa nay Linnet diện một chiếc đầm trắng và đeo một
chuỗi ngọc trai.

Tim nhận xét: “Con thấy cũng đơn giản mà. Chỉ là một mảnh vải dài với

một dây nơ cột ở giữa thôi.”

“Đúng thế con à,” Mẹ anh trả lời. “Một món hàng dễ thương trị giá tám

mươi ghi-nê đấy.”

“Con không thể hiểu được tại sao phụ nữ lại tốn nhiều tiền cho vụ váy áo

đến thế. Với con điều đó thật là vô nghĩa,” Tim nói.

Sau đó bà Allerton lại tiếp cuộc nghiên cứu của mình về các hành khách

đi cùng.

“Anh Fanthorp nhất định phải là một trong bốn người ngồi ở cái bàn kia.

Một anh chàng im lặng, không bao giờ nói tiếng nào. Nhưng anh ấy có
gương mặt khá đẹp, cẩn thận và thông minh nữa.”

Poirot đồng ý.
“Đúng – anh ta trông thông minh đấy. Dù không nói nhưng anh ta lại

lắng nghe rất chăm chú và còn quan sát nữa. Đúng thế, anh ta sử dụng rất
tốt cặp mắt của mình. Anh ta không phải là loại người thích đi du lịch đâu.
Tôi đang thắc mắc xem anh ta đang làm gì ở đây.”

Bà Allerton đọc tiếp: “Anh Ferguson. Tôi có cảm giác rằng Ferguson là

anh bạn chống đối tư bản của chúng ta. Bà Otterbourne, cô Otterbourne,
chúng ta đều biết họ. Còn ông Pennington? Hay còn gọi là chú Andrew. Tôi
nghĩ ông ta là người dễ nhìn…”

“Tiếp luôn đi mẹ.” Tim nài nỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.