ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 267

28

NGAY KHI TIM VÀ ROSALIE khuất sau cánh cửa, Poirot nhìn sang Đại
tá Race với vẻ hối lỗi. Đại tá vẫn còn mang vẻ giận dữ.

“Anh sẽ đồng ý một sắp xếp nhỏ của tôi chứ?” Poirot bắt đầu bào chữa.

“Không bình thường – đúng là tôi biết không bình thường – nhưng tôi rất
tôn trọng hạnh phúc của con người.”

Race đáp lại: “Mà anh trừ tôi ra.”
“Cái cô gái trẻ đó. Tôi rất quý cô ấy, và cô ấy cũng yêu chàng trai trẻ kia.

Họ là một cặp xứng đôi; cô ấy có sự bướng bỉnh mà chàng trai thiếu; người
mẹ cũng thích cô ấy; mọi thứ thật thuận lợi.”

“Thì ra cuộc hôn nhân đó đã được sắp đặt bởi ông Trời và Hercule

Poirot. Việc tôi cần làm là hóa giải một trọng tội.”

“Anh bạn của tôi ơi, tôi phải nói với anh rằng tất cả chỉ là phỏng đoán

của tôi thôi.”

Bất ngờ Race cười toét miệng.
“Tôi thì ổn rồi. Cám ơn Chúa, tôi không phải là tên cảnh sát khó ưa! Tôi

có thể nói là chàng ngốc kia có thể đủ tự tin tiến tới. Cô gái đã có tình ý rồi.
Không, cái mà tôi không vừa lòng là cách anh đối xử với tôi đấy! Tôi là
một người kiên nhẫn, nhưng có giới hạn! Anh biết ai là kẻ đã thực hiện
ba vụ giết người trên con tàu này không, hay là anh không biết?”

“Tôi biết.’’
“Thế thì tại sao lại phải đi lòng vòng như thế?”
“Anh nghĩ là tôi tự làm vui mình với những việc râu ria ư? Và nó làm

anh thấy phiền lòng? Không phải như thế đâu. Tôi đã từng tháp tùng một
chuyến khảo cổ chuyên nghiệp – và tôi đã học được nhiều thứ ở đó. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.