ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 131

"Cậu không phải là quý ngài nổi trội hạng nhất toàn khối à? Sao

đánh chữ chậm thế?"

Phỉ Minh Sâm không hề phản bác, "Ừ, tôi không thạo lắm."
Lục Tịnh An nghẹn họng, gì mà thừa nhận nhanh thế.
"Hay là cậu dạy tôi đi?"
Giọng nói ấm áp mang theo ý cười của cậu truyền qua điện thoại

khiến Lục Tịnh An cảm thấy lỗ tai hơi nhột, cô ôm gối tựa vào thành
giường.

"Cái này cũng cần phải dạy hả? Cứ nhắn nhiều là nhanh thôi."
Giọng nói của cô bất giác hoạt bát và nhẹ nhàng hơn hẳn.
"Không có đối tượng nói chuyện thì luyện tập sao được?"
"Vậy thì tìm người mà trò chuyện đi." Lục Tịnh An thuận miệng

nói.

"Nhưng trong danh bạ của tôi chỉ có mỗi cậu thôi."
Lục Tịnh An ngẩn người, con tim tựa như đập lệch nhịp, cô nhíu

mày, cảm giác điều cậu nói rất vô lý.

"Cậu nói dối."
"Không lừa cậu đâu, hôm nay tôi mới cài WeChat mà."
Lục Tịnh An thật không ngờ trong thời đại Internet này mà vẫn có

người lạc hậu tới thế.

"Thế nên?" Cô bốc một miếng khoai ném vào trong miệng.
"Cho nên, cậu có thể làm đối tượng luyện tập của tôi không?"

Giọng nói Phỉ Minh Sâm trong trẻo, mang theo vài phần mong đợi.

Theo bản năng, Lục Tịnh An muốn từ chối, không có ai thì kết thêm

bạn đi, trong group lớp thiếu gì.

Nhưng lời nói vừa định buột ra khỏi miệng thì cô chợt nhớ ra, mình

hình như đã đồng ý sẽ làm bạn gái của cậu trong hai tuần, mấy câu hồi
trưa của Mạc Xảo Xảo chợt hiện lên trong đầu cô.

Gọi điện nhắn tin, dường như đó là việc mà bạn trai bạn gái sẽ

làm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.