ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 42

Nhà cậu cách trường không gần lắm, đi xe đạp phải mất tầm 30

phút, cả đi cả về đã lãng phí một tiếng đồng hồ rồi, nhưng so với học
nội trú, thì cậu vẫn thích học ngoại trú như này hơn.

Cậu đạp xe ra khỏi cổng trường, khi rẽ qua một khúc cua, cậu đột

nhiên nhíu mày.

Cậu không dừng lại, cũng không quay đầu, bánh xe lăn đều về phía

trước rồi dừng lại tại cạnh đèn giao thông ở ngã tư đầu tiên, cậu
nghiêng đầu nhìn qua lớp kính của cửa hàng thời trang đầu phố.

Cửa sổ kính phản xạ ánh nắng mặt trời, khung cảnh trên đường phố

được phản ngược một cách rõ nét, đằng sau cậu không xa, có vài bóng
dáng đang lén lút vụng trộm.

Đôi mắt Phỉ Minh Sâm lóe lên một vài suy nghĩ.
Lúc này, đèn đỏ chuyển sang xanh. Dưới sự thúc giục của chiếc xe

đằng sau, cậu đạp xe, tiếp tục đi theo lộ trình của mình.

Cậu cứ đi một đoạn rồi lại dừng, mấy người đằng sau vẫn cứ bám

đuôi theo sát gót.

Nhưng khi cậu về tới trong sân nhà mình, thì những kẻ kia cũng chỉ

đứng từ xa nhìn.

Phỉ Minh Sâm ở ngoài sân một lúc, vừa trêu chọc con chó, vừa để ý

tới động tĩnh bên ngoài.

Mấy tên kia thấy cậu đã về nhà thì bắt đầu xô đẩy, nổi lên tranh

chấp, sau đó bọn họ ở lại một lúc rồi rời đi.

Đôi mắt Phỉ Minh Sâm lóe sáng, khi Tiểu Đại tới liếm cậu, cậu vỗ

đầu nó, rồi đứng dậy đi về phòng.

"Anh hai, anh về rồi!"
Vừa bước vào trong phòng khách thì giọng nói của hai đứa bé cùng

lúc vang lên.

Có hai đứa bé đang ngồi bên cạnh bàn kính trong phòng khách nhà

họ Phỉ, hai đôi mắt to tròn xoe, dáng vẻ đáng yêu nhìn về phía Phỉ
Minh Sâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.