ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 465

lát nữa anh ấy sẽ tới đón bọn em, anh có muốn ở lại chờ anh ấy
không?"

"Vậy đợi một lát đi, đúng lúc anh đang rảnh."
Lục Tịnh An đứng cạnh nghe hai người trò chuyện mà cảm thấy

khó mà tin nổi, không ngờ người này thật sự là bạn của Phỉ Minh Sâm.
Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui
lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

Lúc này Phỉ Tân Nguyệt mới ý thức được sự tồn tại của Lục Tịnh

An, cô bé vội vã giới thiệu với cô.

"Tôi đã nói tôi không nhận lầm người mà."
Bộ Soái vươn tay muốn chụp lấy bả vai Lục Tịnh An, kết quả chưa

kịp chạm vào thì đã bị một bàn tay vững vàng bắt lấy cổ tay.

Lục Tịnh An ngoảnh đầu nhìn người vừa mới xuất hiện che chắn

trước người mình, phát hiện ra đó là Phỉ Minh Sâm với gương mặt tối
sầm, cô không khỏi ngây người.

Bộ Soái nhìn Lục Tịnh An, rồi lại nhìn Phỉ Minh Sâm, bỗng nhiên

bật cười bởi trong lòng đã thông suốt, cậu ta không hề giãy dụa, dùng
tay còn lại thuận thế nắm lên vai Phỉ Minh Sâm.

"Cái thằng này, đã lâu không gặp, vẫn nóng tính quá cơ."
Phỉ Minh Sâm bình tĩnh liếc nhìn cậu chàng, rồi cúi đầu nói với em

gái, "Tân Nguyệt, đi thu dọn đồ đi."

Phỉ Tân Nguyệt đành gật đầu, lưu luyến xoay người bước đi.
Sau khi Phỉ Tân Nguyệt đi, Phỉ Minh Sâm mới né tránh khỏi bàn

tay của Bộ Soái, kéo Lục Tịnh An lại nói, "Chính thức giới thiệu nhé,
bạn gái em, Lục Tịnh An."

"Đây là Bộ Soái, là sinh viên năm nhất đại học, đang nghỉ đông nên

về chơi. Cậu thích thì gọi cậu ta một tiếng anh, nếu không thì cứ gọi là
Bộ Soái, anh ta không ngại đâu."

"Ấy ấy ấy, ai bảo anh không ngại chứ?" Bộ Soái lập tức kêu la,

"Nào nào nào, em gái, mau gọi anh một tiếng Soái ca đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.