ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 6

Cậu nam sinh kia cũng coi như có cảnh giác, tức khắc buông tay ra

né qua bên cạnh, thế nên lúc này mới không bị ăn một cú đá từ bàn
chân đang mang giày thể thao của cô.

Cậu ta cụp mi, ánh mắt dừng trên đôi giày thể thao tung ra nửa

đường kia, rồi lại chuyển ngược lên theo ống chân thẳng tắp của nữ
sinh, đối diện với ánh mắt rõ ràng mang theo vẻ không vui của cô
nàng kia.

"Bạn học, có thể nhờ cậu dời chân đi được không?" Cậu ta nhìn Lục

Tịnh An, nói một cách mềm mỏng.

"Cậu là ai chứ?" Mặt Lục Tịnh An lộ vẻ khó chịu đánh giá cậu ta.
Nam sinh này nhìn qua thì cao hơn cô một chút, chỉ là dáng vẻ gầy

teo yếu ớt gió thổi là đổ kia, có lẽ chẳng chịu nổi một cước của cô.

"Phỉ Minh Sâm". Nam sinh báo tên họ, "Bạn cùng bàn của cậu."
Lục Tịnh An nhướng mày: "Ngồi cùng bàn là thứ gì?"
"Chị An."
Nữ sinh ngồi ở bàn phía trước Lục Tịnh An nghe như thế không

khỏi xoay đầu lại, cố gắng uốn nắn cô: "Ngồi cùng bàn không phải là
đồ vật."

Phỉ Minh Sâm: "..."
Quanh đó có mấy bạn học đang chú ý cuộc trò chuyện của bọn họ

thì phụt cười thành tiếng.

Lúc này tiếng chuông báo thời gian đọc đầu giờ đã ngừng vang, các

bạn học trong lớp đều đã về chỗ ngồi, chỉ có một mình Phỉ Minh Sâm
còn đang đứng, có vẻ hơi nổi bật.

Trên bục giảng, Điền Minh - giáo viên chủ nhiệm lớp 10/21 cũng

chú ý tới sự hỗn loạn của dãy bàn cuối phòng học nên bước nhanh
xuống.

"Bạn Lục." Cô ấy nhìn Lục Tịnh An, trên mặt mang theo nụ cười

dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.