ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 24

An Hoa Tự bố cục đơn giản, là một đại viện vuông vức, mà mấy sân

nhỏ bên trong cũng đều hết sức quy củ, mặc dù Tiểu Thất là lần đầu tiên đi,
tuy nhiên cũng không sợ đi nhầm, nàng đi vào tiền viện.

Hiện thời đã là buổi chiều, dân gian có chút chú ý, nói là buổi chiều

không bái phật, bởi vậy trong điện cũng không có ngoại nhân nào, một vài
sư thái đang tụng kinh.

Cũng không có người hỏi đến nàng, Tiểu Thất cũng không kinh nhiễu

người ngoài, học bộ dáng của bọn họ quỳ xuống, lẳng lặng đi theo tụng
kinh.

Thật sự có thể bình phục tâm thần, dần dần, Tiểu Thất vứt bỏ tạp niệm

cùng không nỡ trong lòng, bình phục lại. Thời gian trôi qua cực nhanh, chờ
tụng kinh kết thúc, thế nhưng mặt trời đã lặn phía tây, vài vị sư thái đứng
dậy gật đầu chào lẫn nhau rời đi, Tiểu Thất cũng là như thế.

Mặt trời chiều ngã về tây, bầu trời một mảnh nhàn nhạt vàng óng ánh,

Tiểu Thất cân nhắc: Nếu như đêm nay có thể ăn trứng vịt muối thì tốt rồi.
Màu của bầu trời, giống như lòng đỏ trứng muối vậy!

Ách, đương nhiên, đây là nàng suy nghĩ nhiều, cười một tiếng, Tiểu

Thất nhẹ nhàng hướng về sân nhỏ của mình.

“Ẳng!” Một tiếng nho nhỏ truyền đến.

Tiểu Thất lập tức ngây dại, nàng dừng bước lại, đứng tại nguyên chỗ,

dựng lỗ tai lên.

“Ẳng ẳng.”

Khẳng định là tiếng chó sủa, Tiểu Thất lập tức kích động, không biết

tại sao, nàng thoáng cái liền nghĩ đến Đại Bạch. Nàng đi theo tiếng chó sủa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.