ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 281

phòng Tiểu Thất đi ra, thật là làm cho người ta sợ hết hồn, sau thừa dịp
mấy người thương lượng, người nọ lập tức bẩm Lâm thị, chờ Lâm thị đuổi
tới, Tiểu Thất đã ngất đi, bà thấy nữ nhi hôn mê bất tỉnh, lo lắng cực kỳ.

Cố Diễn ôm người trở về phòng, cặn kẽ kể ra hết thảy cho bà, chưa

từng có một chút giấu giếm.

Lâm thị nghe, trong lòng mặc dù oán giận Cố Diễn, nhưng lại nói

không nên lời những lời khó nghe. Thiên ngôn vạn ngữ, cũng chỉ ba chữ.

Ngươi đi đi!

Cố Diễn ly khai Trịnh gia, lúc Tiểu Thất vẫn chưa có tỉnh lại đã bị tam

phu nhân đuổi đi.

Tiểu Thất biết được Cố Diễn đã đi rồi, áy náy cúi đầu: "Mẫu thân, thực

xin lỗi, đều là con không tốt, con không có nghe lời của ngài, con không có
nói cho ngươi biết hết thảy trước. Ô ô..." Nàng bụm mặt yên lặng khóc thút
thít, "Đều là con không tốt, có điều bây giờ nói những thứ này cũng không
còn hữu dụng ..."

Tiểu Thất khóc thảm như vậy, Lâm thị càng thêm đau lòng không thể

tự chủ, vỗ lưng Tiểu Thất, Lâm thị nói: "Không khóc. Nương không trách
ngươi, ngươi tuổi còn nhỏ, bị người ta lừa cũng là bình thường. Cũng may,
Cố Diễn kỳ thật cũng không có tâm địa xấu, hết thảy coi như là một bài
học, được hay không? Tiểu Thất đừng khóc."

Tiểu Thất tựa ở trên người Lâm thị, ủy khuất tiếp tục nức nở.

Lâm thị vì dời đi chú ý của nàng, nói: "Tiểu Thất bím tóc thắt thật đặc

biệt, không giống như trước đây..." Không đợi nói xong, thấy Tiểu Thất lại
đỏ vành mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.