ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 286

Tiểu Thất gật đầu, đạo lý này nàng hiểu. Chỉ là trong lòng có chút khó

khăn.

Ánh mắt Lâm thị rơi vào vòng tay, khó xử nói: "Vòng tay này nếu đã

tháo ra không được, vậy thì tạm thời mang theo, nhưng ngươi cũng phải
cẩn thận chút, chớ để va chạm. Hoàng kim có giá ngọc vô giá, chúng ta tóm
lại là phải nghĩ biện pháp tháo ra còn đưa người ta."

Tiểu Thất dạ một tiếng, nói lầm bầm: "Cố Diễn chết tiệt, chỉ toàn tìm

phiền toái cho ta. Hắt xì!"

Có lẽ là mắc mưa, Tiểu Thất hắt xì, nàng che mũi, đáng thương nhìn

Lâm thị, "Mẫu thân, ta có chút choáng váng đầu ~ "

Lâm thị vội vàng sai người chuẩn bị nước, khoảng một nén nhang thì

đã chuẩn bị xong hết thảy, Tiểu Thất thư thư phục phục tắm một cái, Lâm
thị đặc biệt sai người chuẩn bị trà gừng cho nàng.

Mặc dù là mùa hè, nhưng Lâm thị vẫn còn dặn dò Tiểu Thất nằm trong

chốc lát, dịch chăn mền cho nàng, Lâm thị nói: "Ngươi chớ nghĩ quá nhiều,
ngủ một giấc, ngủ một giấc, đổ mồ hôi thì tốt rồi."

Tiểu Thất gật đầu xưng vâng

Đãi Lâm thị rời đi, Tiểu Thất co lại thành một khối nho nhỏ, cũng

không biết suy nghĩ những thứ gì.

Bởi vì nửa đêm gặp mưa, Tiểu Thất mắc bệnh thương hàn, tại phía xa

Trung Dũng vương phủ Cố Diễn nghe, đau lòng muốn đi xem, chỉ không
đợi ra cửa đã bị Trung Dũng vương gia ngăn cản lại, hắn lấy cái thân phận
gì đi xem người ta, đây không phải là tìm việc sao?

Mặc dù Trung Dũng vương gia chưa bao giờ nói, nhưng nội tâm của

ông vẫn hết sức cảm kích Trịnh gia Tiểu Thất cô nương, nếu không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.