Nên biết, lúc hắn vừa tới bên người nàng, cũng là cái gì cũng không
biết a, chính mình mang theo hắn chạy quanh sân, hắn cũng từ từ quen
thuộc, mặc dù hắn là cái dạng này hơi có chút lạ, nhưng là, coi như bắt đầu
lại từ đầu, tiểu Bạch đến Đại Bạch nàng đã làm rất tốt, Đại Bạch đến Đại
Bạch thành tinh, nàng cũng sẽ làm rất tốt.
“Trịnh Tĩnh Hảo, ngươi có thể!” Tiểu Thất động viên mình.
Nhìn nàng như vậy, Đại Bạch hồn nhiên tiếp tục le lưỡi.
Tiểu Đào bên cạnh vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: “Tiểu thư, Đại Bạch
đột nhiên biến thành một người, thật rất kì quái!”
Tiểu Thất gật đầu, nàng cũng tràn đầy đồng cảm, nhưng vì không để
cho Đại Bạch quá buồn, nàng lôi kéo tay Đại Bạch, nói lời thấm thía: “Kỳ
thật ngươi không cần tự ti. Ta sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi biến trở lại.”
Đại Bạch cúi đầu dùng hai má cọ xát tay Tiểu Thất, Tiểu Thất cười tủm
tỉm: ”Hết thảy cũng sẽ thuận thuận lợi lợi. Quan Âm nương nương sẽ phù
hộ ta.”
Ngươi xem, nàng vừa mới cầu nguyện xong, Đại Bạch đã trở lại, mặc
dù bộ dáng hơi kỳ quái, nhưng có quan hệ gì đâu.
“Ngươi chớ sợ!”
Đại Bạch “Ẳng ư” tiếp tục cọ Tiểu Thất, Tiểu Thất “Khanh khách” nở
nụ cười.
Tiểu Đào ra cửa đưa hộp cơm, Tiểu Thất vuốt vuốt đầu Đại Bạch,
“Nếu như là thường ngày, ngươi nhất định sẽ rất muốn đi cùng. Có điều
không có vấn đề gì, Tiểu Đào tỷ tỷ sẽ trở lại thật nhanh. Mặc dù nơi này có
chút không tự do, nhưng cũng không có ngoại nhân, không cần lo lắng
ngươi cái dạng này bị người phát hiện. Chỉ là... Hồi phủ làm sao bây giờ
đây?” Tiểu Thất chống cằm có vài phần phiền muộn.