ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 43

Bộ dạng ngây ngốc như vậy, rõ ràng cũng không biết cái gì là tiện tiện,

phải làm sao mới ổn đây!

Tiểu Thất quả thực là muốn vò đầu bứt tai, nàng nghĩ đi nghĩ lại, cảm

thấy Đại Bạch lúc trước cũng thông minh như một đứa trẻ, hiện tại lại tăng
thêm một bậc, có lẽ, mình thuyết minh một chút, hắn sẽ hiểu!

Nghĩ như vậy, Tiểu Thất ngồi đối diện Đại Bạch, bốn mắt nhìn nhau,

Tiểu Thất nhìn đôi mắt đen sẫm của hắn, bên trong có bóng nàng nho nhỏ.
Nàng lập tức cảm thấy giống như có chỗ nào kỳ quái, nhưng là loại cảm
giác quái dị này chợt lóe lên, Tiểu Thất cũng không có bắt lấy, suy nghĩ
một chút, nàng ngồi xếp bằng ngồi xong, “Hiện tại ta tới hỏi ngươi a!
Ngươi biết ngươi là thế nào đi ra không? Biết rõ liền ẳng một tiếng, không
biết thì hai tiếng.” Chuyện thật giống như trở lại lúc ban đầu, kỳ thật không
phải là như vậy, Tiểu Thất chỉ là muốn xem, Đại Bạch có thể hiểu hay
không.

“Ẳng ẳng” Đại Bạch cũng chăm chú nghiêm túc, chỉ là kêu xong, le

lưỡi cười.

Tiểu Thất phồng gương mặt bánh bao nhỏ lên, nghiêm túc gật đầu:

“Hảo, ngươi không biết, vậy ta tiếp tục hỏi ngươi. Ngươi biến thành cái
dạng này, chính là khuôn mặt dễ nhìn này, mấy ngày? Biết rõ thì một tiếng,
không biết thì hai tiếng a!”

“Ẳng ẳng” tiếp tục le lưỡi, khoan khoái lại sáng lạn cười.

Tiểu Thất cảm thấy, giống như đang hỏi một thằng ngốc!

“Hảo, ngươi cũng không biết. Như vậy, mấy ngày nay, ngươi có ăn gì

không?” Hỏi xong, nàng sít sao nhìn thẳng hắn.

“Ẳng ẳng”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.