ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 223

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 21 (tt)

- Thưa Đức ông, xin ngài thứ lỗi.
Bạn ông, thuyền phó Giadông đang đứng trước mặt ông.
- Tôi gõ cửa mãi, tưởng ngài đi đâu, tôi cứ vào.
- Cứ vào đi

Bình thường, dẫu có nóng giận lắm, Rescartor cũng không bao giờ thể hiện
ra ngoài. Vậy mà lúc này, sự căng thẳng nội tâm lộ rõ đến mức tất cả những
ai từng quen biết ông đều có thể đoán được một cách dễ dàng. Ngọn lửa
trong mắt ông vốn linh lợi hoặc say đắm nay đột ngột thay đổi, trở nên hau
háu và dữ dội.

Giadông không nhầm lẫn. Vả lại, ông ta nghĩ, có bao nhiêu lý do để gây
nên sự đổi thay trong tâm trạng ông chủ. Với vẻ mặt buồn bã, viên thuyền
phó đưa tay chỉ một cái bọc to tướng mà mấy người thủy thủ cùng đi với
ông ta mang đến, đặt xuống sàn rồi đi ngay. Một mớ đồ tầm tầm được gói
trong mấy mảnh chăn cũ bằng da lạc đà. Những viên kim cương thô nom
gần giống như những cái nút chai tầm thường bằng pha lê, mấy thứ đồ
trang sức bằng vàng từ thời nguyên thủy, một chiếc túi da dê hôi xì hãy còn
đầy nước chắc chắn là thối đến lộn mửa lên được, một cuốn kinh thánh
Côran buộc chặt vào với cái túi đựng bùa.

Giôphrây đờ Perắc cúi nhặt chiếc túi da và mở ra: trong túi đựng một ít bột
thơm lấy ở La Meclơ và một chiếc vòng đeo tay tết bằng lông hươu cao cổ,
trên đó treo lủng lẳng hai chiếc răng của một loài rắn độc.
- Tôi còn nhớ hôm đó ở vùng Asantix, Apđula đã giết con rắn độc đang bò
đến gần tôi – ông nói với vẻ đang nghĩ ngợi – tôi tự hỏi…
- Thôi được, rồi tôi cũng sẽ giết rắn độc hộ ngài – Giadông cắt đứt câu nói
của ông, trái hẳn với lề luật trên tàu và thói quen từ trước đến nay, - Mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.