ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 343

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 33

Trên khoang thượng đuôi tàu, những làn sóng trong suốt truyền qua sương
mù, mang tới cho Angielic tiếng nói xa xăm của đất liền. Tiếng hát hay
tiếng gọi? Thế giới xa lạ ẩn hiện cách vài sải cáp kia là nơi Giôphrây đờ
Perắc thả neo và chọn làm đất sống. Vì lí do đó, Angielic đã gắn bó với
vùng đất này.
Nàng lắng tai nghe, trong một niềm hứng khởi tràn ngập lòng nàng làm tiêu
tan hết mọi sự mệt mỏi. Nàng đã mất đi thói quen dùng từ hạnh phúc, nếu
không, ắt hẳn nàng nhận ra thực chất lòng nàng cảm nhận những gì. Chỉ là
một chút thoáng qua, mong manh, nhưng nàng cảm thấy tâm hồn mình sau
những trận chiến đấu được nghỉ ngơi trong một trạng thái thỏa mãn không
sao tả xiết. Giờ phút này thật trọng đại. Nó sẽ trôi qua nhanh nhưng vẫn
đọng lại trong ký ức nàng, ánh sáng của nó đánh dấu con đường định mệnh
của nàng.
Angielic sống như thế trong đợi chờ giữa sương mù. Nàng ở lại một mình
trên boong tàu với Ônôrin sau khi mang tin mừng đến cho những người đàn
bà đang lo lắng.
Nàng cần ngồi một mình. Lòng nàng bộn bề trăm mối. Nàng đã thoát khỏi
tai họa.
Giôphrây đờ Perắc mới chia tay, nàng đã mong ngóng chàng trở về. Nàng
lắng đợi tiếng nói của chàng, lắng đợi tiếng nước róc rách, tiếng mái chèo
khỏa sóng báo hiệu một chiếc xuồng đến gần, có thể là chiếc xuồng của
chàng, nàng lắng đợi bước chân của chàng. Nàng thèm khát được sống
cạnh chàng, được trông thấy chàng, được nghe chàng nói. Được chia sẻ
cuộc sống nội tâm của chàng, những lỗi lo âu, những ước mơ, những tham
vọng của chàng. Được nấp dưới bóng chàng, được nằm trong cánh tay
chàng.
Bỗng nàng cười khanh khách.
- Si tình! Si tình! Mình si tình ghê thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.