ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 58

Mecxolo nói- chỉ đơn giản thế thôi. Có gì đặc biệt đâu?
Nhưng Angielic đoán rằng chính ông ta bị ràng buộc với vẻ bề ngoài không
bình thường của mọi vật. Thoạt đầu bóng tối xuất hiện khắp nơi , đến mức
họ không nhìn thấy gì nữa, rồi bóng tối tan loãng ra, được thay thế bằng
một thứ tranh tối tranh sáng kiểu hoàng hôn. Đột nhiên, tất cả, lại trở nên rõ
ràng , kể cả chân trời , nhưng được nhúng chìm trong một thế giới không có
sự sống, không màu, không hơi ấm nào có thể nảy sinh ra được.
_Đấy là cái người ta gọi là đêm ở vùng cực- Lơ Gan nói
_Vùng cực! Cái anh này!_ Ông Manigon thốt lên.
Tiếng cười sằng sặc của ông ta nghe như một lời báng bổ thánh thần vang
lên trong im lặng. Rồi tự ông ta hiểu và ngừng cười. Để tự phong cho mình
một thái độ , ông ta đưa mắt nhìn những cánh buồm đang được hạ xuống,
nhẽo nhèo.
_Bọn chúng nó định làm gì trên con tàu ma quỷ này thế hả?
Như chỉ chờ câu nói ấy , những người trong đoàn thủy thủ lập tức chạy tóe
ra khắp mọi phía.

Những người chuyên lo về dây nhợ trèo lên dây néo và bắt đầu di chuyển
dọc theo các trục căng buồm. Nhưng do thói quen , họ làm việc một cách
tương đối lặng lẽ, và những cái bóng của họ chuyển động góp phần tạo nên
bầu không kí khác thường.

“Tối nay, đêm nay, sắp có điều gì xảy ra “. Angielic nghĩ
Và nàng đưa bàn tay kên ấp vào chỗ trái tim như thể bị hụt hơi. Ông Becno
vẫn ở cạnh bên nàng. Trong lúc đó thì nàng lại không tin rằng ông ta có thể
đế giúp đỡ nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.