ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 129

Trình Ca quay sang nhìn cô ta một cái.

“Tôi hơi căng thẳng”. Người phụ nữ cười áy náy: “Nghĩ đến

chuyện sắp gặp lại anh ấy, rất căng thẳng”.

Trình Ca nghĩ, thoạt nhìn đã ngoài ba mươi rồi mà trong trái tim

còn như thiếu nữ.

Người phụ nữ nói: “Hơn nữa tôi rất sợ đi máy bay. Lần nào đi

cũng căng thẳng”.

“…”. Trình Ca: “Cô đi chuyến này thật là vất vả”. Người phụ nữ

mỉm cười: “Cũng đáng”.

Thấy sắc mặt cô ta tái nhợt, chân cũng run run, Trình Ca nói:

“Cô nói chuyện một chút, phân tán sức chú ý”.

“Thế nói với cô về chuyện của anh ấy nhé”. Người phụ nữ quả

nhiên nhìn lại: “Anh ấy và tôi học cùng đại học. Anh ấy là một
người rất sôi nổi, luôn lái xe đẹp ra vào trường, chở bạn bè đi chơi
khắp nơi. Trong trường anh ấy rất nổi tiếng, rất nhiều nữ sinh
thích anh ấy. Tôi và anh ấy không có liên quan gì, bên cạnh anh ấy
có rất nhiều người đẹp, tôi cũng chỉ là một người bình thường”.

Trình Ca vẫn không có hứng thú gì, cố chống lại cơn buồn ngủ,

hỏi: “Sao lại quen biết?”

“Đêm nào tôi cũng đến sân vận động chạy bộ. Các bạn khác quen

chạy ngược kim đồng hồ, tôi lại thích chạy theo chiều kim đồng
hồ. Anh ấy cũng chạy, có lần va vào nhau, anh ấy rất thiếu kiên
nhẫn giật tai nghe của tôi xuống, hỏi: ‘Tại sao lại là cô’. Đến bây giờ
tôi vẫn nhớ vẻ mặt cau có của anh ấy: ‘Ai cho cô chạy ngược chiều
mọi người’. Tôi còn không hiểu ra sao, rõ ràng chỉ va vào anh ấy có
một lần”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.