ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 295

“Đánh không thắng”. Anh nhún vai, có vẻ bất đắc dĩ. Trình Ca

dời ánh mắt khỏi người anh, không lên tiếng.

Anh đến cạnh bồn rửa tay, Trình Ca dịch sang bên cạnh nhường

chỗ cho anh rửa tay, không khỏi nhìn anh một cái. Cách màn khói
thuốc, ánh mắt hai người va chạm như có như không, nhưng lại
không sao chuyển đi được nữa. Rất lâu không gặp, hai người đều
kiềm chế không nổi.

Người hành động trước là Trình Ca. Cô dụi tắt điếu thuốc, đưa

tay tháo dây lưng anh, giọng nói bình thản: “Đánh thua thì phải
chịu”.

Lần này đến phiên Bành Dã sửng sốt, đến lúc cô cởi xong mới

nghĩ đến chặn tay cô, liếc một cái.

Cửa khép hờ, bên ngoài mọi người đang cười đùa.

Trình Ca vờ như không thấy, ngẩng đầu nhìn anh, mắt sâu như

nước đầm, tay lại luồn xuống dưới, trên mặt Bành Dã phong vân
hồi chuyển.

Anh muốn ngăn lại, cô kiễng chân, nói nhỏ bên tai anh: “Cố

nhịn, đừng lên tiếng”.

Cô quỳ xuống, động tác lại có phần mạnh mẽ.

Rất nhanh lại đến lượt Trình Ca và Đạt Ngõa. Ni Mã nhìn khắp

nơi, chạy cả vào phòng tắm xem nhưng đều không thấy ai.

Ni Mã gãi đầu, nói: “Em đi tìm Thất Ca và chị Trình Ca”.

Thạch Đầu vội từ trên giường nhảy xuống, đuổi theo cốc mạnh

lên đầu Ni Mã: “Tìm cái gì mà tìm, cậu và Đạt Ngõa tạm ghép thành
một cặp”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.