ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 318

Trình Ca nhìn một cái, ném bao thuốc cho Bành Dã, nói: “Em

muốn ngồi phía sau xe tải”.

Bành Dã nói: “Được”.

Anh nhảy lên thùng xe tải rồi kéo cô lên. Mọi người cũng ham

chơi, trèo hết lên thùng xe tải ngồi trên đống giấy dầu. Ni Mã
cúi đầu, chân như mọc rễ, không đi được.

Đến lúc phải chia ly.

Tất cả lên xe, nhoài người ra ngoài thùng xe, đều im lặng nhìn

Ni Mã.

Thập Lục nói nhỏ: “Tang Ương, đi thôi”.

Ni Mã đặt hai gói giấy lên quầy của Mạch Đóa rồi quay người

chạy ra, chạy một mạch tới nhảy lên thùng xe, ngã vào đống người,
cúi đầu ủ rũ.

Đạt Ngõa và Thạch Đầu xoa đầu Ni Mã, hai mắt Ni Mã đỏ hoe.

Hồ Dương lái xe, Trình Ca dụi tắt thuốc trên tay, đột nhiên đi

tới đuôi xe, hô to một câu.

“Mạch Đóa ở cửa hàng tạp hóa Mạch Đóa là cô bé đáng yêu nhất

tôi từng gặp”.

Tiếng hô của cô làm cả phiên chợ sớm im bặt. Người mua rau,

người bán thịt, người bày sạp, người đẩy xe, người đi dạo, người ăn
sáng, toàn bộ mọi người trên phố đều quay lại nhìn.

Mạch Đóa kinh ngạc trợn tròn mắt.

Xe vẫn chạy, Bành Dã lập tức hô theo: “Mạch Đóa ở cửa hàng tạp

hóa Mạch Đóa là cô bé hay cười nhất tôi từng gặp”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.