ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 336

sao trách chúng tôi được?”

Bành Dã lệnh cho Ni Mã trói tay chân bọn họ lại. Tài xế cực kỳ

sốt ruột: “Lập công chuộc tội được không? Lập công chuộc tội được
không?”

Thạch Đầu nói: “Nếu tin tức có ích, sau khi về chúng tôi sẽ báo

cáo với cấp trên xem có thể nhẹ tay một chút hay không”.

Tài xế vội nói: “Có một nhóm săn trộm cần đến bên Dương

Hồ, nói là ngày mai khởi hành, buổi chiều ngày mai có thể đến.
Bọn họ chuẩn bị rất nhiều đạn để bắn linh dương. Bây giờ các anh
đi vẫn còn kịp”.

Một người khác bổ sung: “Đúng rồi đúng rồi, bọn họ có kinh

nghiệm hơn chúng tôi, nhưng rất hẹp hòi. Thấy chúng tôi muốn đi
theo tìm linh dương liền đuổi chúng tôi đi”.

Tài xế nói: “Bọn họ có kinh nghiệm, các anh nên bắt họ. Có một

tên tay tàn tật, tôi nghe những người khác gọi hắn là Vạn Ca”.

Trình Ca quay phắt đầu nhìn về phía hắn, thần sắc lo sợ.

Cô nhớ đã nghe Đạt Ngõa nói, Vạn Ca đã một lần nữa được Chồn
Đen thu làm tay chân, có Vạn Ca chẳng khác nào có Chồn Đen.

Bành Dã nhìn mấy người này chằm chằm, có thể thấy bọn họ

không nói dối. Anh nhắc lại một lần: “Dương Hồ?”

“Vâng, Dương Hồ”.

Bành Dã nhìn Hồ Dương một cái, cùng hắn đi sang bên cạnh.

Hồ Dương nói nhỏ: “Không giống nói dối”.

Bành Dã gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.