ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 340

Gió vẫn cứ thổi, Trình Ca nhìn anh, cởi giầy ra, chân chỉ đi tất.

Anh nhìn cô, làm theo.

Anh ôm lấy cô, chân đất giẫm lên hoang mạc, khiêu vũ trong gió

đêm.

Nhẹ nhàng lắc lư, chậm rãi đung đưa. Thời gian rực rỡ.

Tịch dương, cát vàng, gió nhẹ, ráng chiều.

Ôm nhau khiêu vũ, không biết đường về.

Có lẽ có một khắc, bọn họ đều nghĩ, chỉ mong ngày mai đừng

tới.

Điện thoại di động của Bành Dã đổ chuông kéo hai người trở lại

hiện thực. Lúc anh lấy điện thoại ra, Trình Ca nhìn một cái, người
gọi là Tần Hòe.

Thì ra A Hòe họ Tần.

Bành Dã đi sang bên cạnh nghe máy: “A lô?”

“Dã Ca, khoảng bốn giờ chiều ngày mai Chồn Đen sẽ tới Dương

Hồ”.

Bành Dã hỏi: “Tin tức có tin cậy không?”

“Tin cậy”. A Hòe nói: “Em nhờ một người bạn đến dò hỏi người

chị em đó, vòng vo một hồi chứ không hỏi trực tiếp”.

Bành Dã ờ một tiếng.

A Hòe lại nói: “Nghe nói không phải đi săn, hình như là người chị

em đó nghe thấy Chồn Đen gọi điện thoại. Mấy ngày nay Chồn
Đen rất nóng tính nhưng lúc nói chuyện với người đàn ông bên kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.