ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 55

Bành Dã hỏi: “Đã băng bó cầm máu chưa?”

Đạt Ngõa ấn vết thương cho Thập Lục trả lời rất tỉnh táo: “Băng

rồi”.

“Thuốc cầm máu?” “Bôi rồi”.

Xe hơi xóc, máu Thập Lục không ngừng thấm ra bên ngoài qua

kẽ tay Đạt Ngõa.

Bành Dã dừng lại một lát rồi hỏi: “Gặp ai?”

“Chồn Đen, còn một nhóm chưa gặp bao giờ nữa. Hai bên đánh

giáp lá cà”. Đạt Ngõa cúi đầu, không nhìn thấy vẻ mặt, giọng nói
cũng nhỏ: “Thất Ca, lại có một nhóm mới, lại có nhóm mới rồi”.

“Vừa rồi bên hồ Ulla toàn là xác linh dương, khỏi phải nói vùng

trung tâm sẽ thế nào”. Đạt Ngõa khẽ run lên, cố gắng kìm nén
tiếng nức nở: “Năm sau nhiều hơn năm trước, vô cùng vô tận. Lũ
khốn đó… tại sao không bao giờ bắt hết được, đuổi cũng không
đi?”.

Trình Ca đứng sau ống kính, lặng lẽ mà yên tĩnh.

Bành Dã không trả lời Đạt Ngõa, ngẩng đầu nhìn con đường phía

trước, nói với Thạch Đầu: “Đến khúc cua phía trước rẽ vào thị
trấn. Đại ca Đức Cát đã thông báo cho bác sĩ từ thành phố tới”.

Đến bệnh viện thị trấn, bác sĩ y tá đã chuẩn bị sẵn ngoài cửa. Xe

còn chưa dừng hẳn, Bành Dã đã mở cửa bước xuống xe. Giường cấp
cứu được đẩy tới, Bành Dã và Ni Mã bế Thập Lục đang hôn mê lên,
lắp toàn bộ mặt nạ oxy, chai nước truyền dịch xong xuôi.

Đám người chạy như bay theo giường cấp cứu vào bệnh viện,

đến phòng mổ thì bị ngăn lại bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.