ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 58

Trở lại với công việc, Bành Dã không có tâm tư để ý đến Trình Ca

nữa. Anh không bận xem bản đồ phân tích khu vực linh dương Tây
Tạng tụ tập theo thói quen thì cũng bận phân tích hướng di chuyển
của đàn linh dương dựa vào dấu vết chúng để lại và tình hình thời
tiết. Mà lúc đi đường luôn phải cảnh giác với mọi động tĩnh xung
quanh, sự an toàn của mọi người trong đội đều đặt trên vai anh,
không thể lơ là một giây một phút nào.

Còn Trình Ca trong trạng thái làm việc cũng không có tâm tư để ý

đến Bành Dã. Cô bận quan sát, suy nghĩ, và chụp ảnh.

Cô quan sát mỗi người trong đội tuần tra, qua động tác, vẻ mặt,

cử chỉ nói năng của họ mà suy đoán nội tâm và tính cách của họ, suy
nghĩ từ góc độ nào có thể thể hiện ra bản chất của họ một cách rõ rệt
nhất.

Mấy lần bọn họ không đi cùng một xe, nhưng mỗi người đều

bận việc của mình, không có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Trình Ca và Đạt Ngõa ngồi xe phía sau, cô biết thêm hai người

khác trong đội là Đào Tử và Hồ Dương. Đào Tử năng động đầy sức
sống, Hồ Dương chín chắn trầm lặng hơn.

Trên đường đi, Đào Tử nói với Trình Ca rất nhiều về tình hình

công việc hàng ngày của bọn họ.

Màn trời chiếu đất, không biết đường về.

Trình Ca hiếm khi đáp lại, mà ghi nhớ từng lời từng tiếng trong

lòng.

Đến gần hồ Ulla, chiếc xe phía trước dừng lại. Đám kền kền

đen sì lượn vòng dưới tầng trời thấp.

Bành Dã đi xuống, đứng ở trên sườn núi, không có động tĩnh gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.