ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 62

Trình Ca châm một điếu thuốc, hỏi: “Đội của chị còn thu nhận

cả đội viên nữ à?”

“Trường hợp đặc biệt thôi. Tôi từng đi lính, bắn súng rất chuẩn.

Nhìn gầy yếu thế thôi nhưng tôi khỏe lắm đấy”.

Trình Ca hỏi: “Chị làm ở đây bao lâu rồi?” “Sáu năm”.

Trình Ca dừng bước, quay sang nhìn Đạt Ngõa: “Chị bao nhiêu

tuổi rồi?”

“Ba mươi mốt”.

Trình Ca nhất thời không nói nữa.

Đạt Ngõa cười cười: “Lớn tuổi rồi, người nhà suốt ngày giục tôi,

nói tôi ế chồng rồi”.

“Đã yêu chưa?”

“Chưa”. Đạt Ngõa hơi ngượng ngùng gãi đầu, như một thiếu nữ.

Trình Ca không tìm được đề tài nào khác, chỉ nói: “Phụ nữ ở đây

không kết hôn, áp lực chắc là rất lớn”.

“Một năm chỉ về nhà mấy lần, cũng ít phải nghe người nhà

than vãn”. Đạt Ngõa lại rất thoải mái.

Trình Ca cười mơ hồ, lại hỏi: “Không nghĩ tới chuyện rời khỏi đây

à?”

“Không đi được”. Đạt Ngõa nói: “Trạm ít người quá, làm không

hết việc. Lúc nào cũng nghĩ bao giờ tình hình khá hơn sẽ đi, hoặc
bắt được nhóm nào đó sẽ đi. Nhưng bắt nhóm này lại mọc ra nhóm
khác. Thấm thoắt lại qua mấy năm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.