ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 64

“Sao?” Trình Ca không ngẩng đầu lên, chăm chú thay ống kính

cho máy ảnh. Vài giây sau phát hiện có gì đó bất thường, cô mới
ngẩng đầu nhìn anh: “Có việc gì thế?”

Một tay anh cầm túi thuốc, một tay cầm màn thầu và dưa

muối: “Không được nhóm lửa, chỉ có thể ăn đồ nguội, chịu khó một
chút vậy”.

Trình Ca nhìn anh.

Anh lại nói: “Rải thuốc quanh túi ngủ, sợ ban đêm có rắn rết

kiến mối”.

Trình Ca vẫn nhìn anh: “Sao anh không vào lều?” Bành Dã nói:

“Không tiện. Cô đi ra cầm giúp tôi”.

“Anh cứ đặt xuống đất là được”. Trình Ca nói, lại cúi đầu vặn

ống kính: “Một lát nữa tôi ra lấy”.

“…”.

Bành Dã đợi vài giây, Trình Ca vẫn khoanh chân ngồi trên túi

ngủ lắp ống kính, không có ý định ra ngoài. Anh vừa định vào lều
thì Đạt Ngõa từ bên ngoài chạy về, lên tiếng chào hỏi: “Thất Ca”.

Bành Dã đưa đồ trên tay cho Đạt Ngõa, Đạt Ngõa mang vào cho

Trình Ca.

Trình Ca cầm lấy, nhìn ra bên ngoài, Bành Dã đã không còn ở

đó.

Trình Ca cắn một miếng màn thầu, vừa nguội vừa cứng.

Cô chậm rãi nhai, gượng gạo nuốt xuống.

Cô hỏi: “Buổi tối cũng có người săn trộm à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.