ANH CHỈ CẦN EM - Trang 134

Liêu Duy Tín thận trọng từng chút quay người cậu lại, để cậu dựa vào

bức tường lát đá hoa sau lưng. Đầu cậu gối lên bờ vai rộng của anh, mặc
cho nước nóng tiếp tục chảy dọc từ xương sống xuống.

Liêu Duy Tín đỡ cậu đứng thẳng, bàn tay xoa nhẹ mặt cậu: “Nhìn tôi,

Ký Minh… nhìn tôi đi…”. Bạch Ký Minh ngập ngừng một chút, cuối cùng
cũng ngẩng lên, nhìn thẳng vào đôi mắt âu yếm dịu dàng của anh.

Ảnh mắt lúng túng của cậu làm anh xót xa: “Mệt quá rồi, phải

không?”.

Bạch Ký Minh không trả lời, nỗi mâu thuẫn giằng co và sự cố gắng

giả tạo suốt thời gian qua đột nhiên trở thành vô dụng, khiến lòng cậu dấy
lên sự ấm ức chua xót khó tả.

Đúng thế, mệt quá rồi. Bạch Ký Minh quyết định vứt bỏ những nỗ lực

vô ích, để mặc bản thân chìm đắm trong biển ấm áp vô bờ bến. Cảm nhận
nụ hôn của Liêu Duy Tín, nóng bỏng như lửa đang rơi lên mặt, lên môi
mình.

Bạch Ký Minh không hề có khái niệm gì về chuyện xảy ra sau đó. Cậu

chỉ đơn giản đi theo Liêu Duy Tín, thuận theo bản năng của mình, đầu óc
hoàn toàn trống rỗng.

Liêu Duy Tín rút khăn tắm, lau qua cho cả hai, dẫn Bạch Ký Minh

nằm xuống giường. Nhìn Bạch Ký Minh nhắm mắt ngoan ngoãn nằm bên
dưới anh, mặt cậu ửng hồng vì hơi nóng, Liêu Duy Tín ôm lấy cơ thể người
yêu, cúi xuống bắt đầu hôn.

Bạch Ký Minh nồng nhiệt đáp lại. Hơi thở cả hai dần trở nên gấp gáp,

hoàn toàn có thể cảm nhận được sự khao khát của đối phương. Liêu Duy
Tín nắm lấy phân thân của cậu, không ngừng đưa lên đưa xuống. Bạch Ký
Minh kích động đến nỗi bật tiếng rên khẽ, sức lực toàn thân đều tập trung
tại chỗ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.