ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 103

Bảy

Tới chiều thứ SáSabrina phải thừa nhận có lẽ đã quá tự tin vào bản thân khi
cho rằng có thể phớt lờ được Gavin.

Trong vòng tám giờ đồng hồ kể t khi họ làm tình với nhau, cô vẫn không
thể gạt hình ảnh anh ra khỏi đầu. Những suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong từng
góc tâm trí, rồi bất chợt hiện ra đúng vào những lúc không thích hợp. Hơn
nữa, hiếm khi anh khuất khỏi tầm mắt cô, nếu có đi chăng nữa, cô vẫn nghe
được chất giọng trầm trầm của anh đang trò chuyện với ông nội.

Tệ hơn, cô vẫn phảng phất thấy hơi của anh - của họ - vì cô không biết lẻn
đi lúc nào để gột mùi hơi đó mà không làm ông thắc mắc sao cô lại phải
tắm tới hai lần trong một ngày. Những mép khâu trên chiếc quần bò cứ cọ
vào những vùng nhạy cảm mà lẽ ra phải có quần lót che đỡ, nhưng cô lại
không tìm thấy mà cũng không muốn ở lại lâu trong kho thóc để tìm.

Sao cô có thể gần gũi với người chỉ quen có bốn ngày? Nỗi xấu hổ làm gò
má cô nóng bừng. Cô đâu phải người như thế. Russell đã luôn là người duy
nhất, mà cũng phải mất ba tháng yêu say đắm cô mới cùng anh làm chuyện
này. Cũng may cô đã phát hiện ra cái duy nhất mà những anh chàng trước
đó muốn có - bản sao đề thi của bố mẹ cô - trước khi đi xa hơn việc hôn và
sờ soạng.

Có tiếng bước chân tiến lại gần - tiếng sột soạt nhè nhẹ của ông nội, theo
sau là những bước chân quả quyết của Gavin. Sống lưng cô bật thẳng, mạch
máu bắt đầu đập dồn. Cô muốn bỏ chạy, nhưng đời nào lại để Gavin Jarrod
được sung sướng khi biết cô cảm thấy không thoải mái mỗi lúc có anh ta ở
bên.

Ông nội bước vào căn bếp, phía sau là Gavin, “Cháu gái, ông đi đây chút”.

Cô trở nên lo lắng, “Ông đi đâu ạ? Thế bữa tối thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.