ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 102

Có chứ. Thường xuyên là khác, nếu anh tìm được cách. Nhưng sẽ không ở
trong kho thóc thiếu lò sưởi nữa. Anh mê mẩn đôi đầu ngực của cô se lại và
nổi lên trong lớp áo vì cái lạnh bao nhiêu thì càng muốn được thấy cô nằm
khỏa thân, ấm áp và tự nguyện, trên chiếc ga trải giường Ai Cập của anh
bấy nhiêu.

Anh đứng dậy rồi bước tới bên cô, thích thú khi thấy cô hoảng ht vì bất ngờ,
“Không làm lại chuyện lúc nãy mới là sai lầm đấy”.

Đôi mắt cô trợn to, đôi môi khẽ mở, cặp má ửng hồng. Anh có thể thấy
được sự cồn cào trong ánh mắt cô và chờ đợi để được nghe cô thừa nhận
rằng anh nói đúng, nhưng cô chỉ lắc đầu rồi lùi lại, “Không. Khôn ngoan
nhất là cứ giả vờ như chưa từng có chuyện này. Tôi định làm thế đấy. Đó là
việc cả hai nên làm”.

Anh không cho phép chuyện đó xảy ra. Anh đưa hai bàn tay ôm trọn khuôn
mặt cô. Cô sững người, nét mặt trở nên cảnh giác, “Em cô làm cách gì cũng
không quên được chúng ta hòa hợp đến mức độ nào đâu. Anh chắc chắn
đấy”.

Cô vùng ra khỏi tay anh, rồi nghiến răng đầy bướng bỉnh, “Cứ để rồi xem”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.