ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 112

“Không hề. Cứ sống như vậy thì khó biết mình là ai hay mình muốn gì, vì
luôn bị ép đi theo con đường của người khác, phải trở thành người như họ
muốn, thậm chí chuyện gì cũng được quyết định thay”.

Cô lại nghe thấy và thấu hiểu giọng nói đầy cay đắng đó. Cô không muốn
cùng có chung điểm này với anh, “Là bố anh”.

Anh cúi đầu.

“Bố mẹ tôi cũng giống như vậy. Họ ép tôi theo họ phải có được thật nhiều
bằng cấp. Họ chẳng hiểu là việc học đại học không phù hợp với tôi dù điểm
thi đầu vào của tôi rất cao

“Sao nó lại không hợp với em?”

Cô vừa nhấm chút rượu, vừa tự hỏi tại sao mình lại tự nguyện chia sẻ với
anh cái điều chưa từng thổ lộ với ai trước đây. Chắc là do rượu làm cô lỡ
lời. Tửu lượng của cô không tốt lắm, “Tôi không thích đi học. Chỉ toàn nói
với đọc chứ chẳng thực hành được bao nhiêu”.

“Em thích học qua thực tiễn. Như thế cũng chẳng có gì sai”.

Cô thấy dịu lòng đi. Chưa có ai hiểu cô như vậy cả. Mà làm sao lại là anh
ta? Anh ta hầu như chẳng biết gì về cô. Kể cả ông bà nội, dù ủng hộ cô về
mặt tinh thần, cũng luôn đinh ninh cô chỉ bảo lưu việc học đại học chứ
không bỏ hẳn. Cuối cùng cô cũng chịu đi học nhiều khóa kinh tế để tránh
nhàn rỗi khi Russell đóng quân ở nước ngoài, nhưng cô không ưa bị gò bó
trong lớp học. Dù gì cũng nhờ mấy lớp đó nên giờ cô mới quản lý được vấn
đề tài chính của nhà nghỉ.

Gavin nhích lại gần hon - vừa vặn một tầm tay. Nhưng cô không đả động gì.
Cô chưa sẵn sàng làm vậy - hành động ấy sẽ kết thúc bằng việc cả hai người
đều khỏa thân và quấn quýt lấy nhau. Thế mà bụng cô vẫn quặn lên vì
mong muốn có anh ở trong cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.