ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 136

Cô bị hút vào một làn da trắng nhạt, không cháy nắng lộ ngay trên đường
hông của anh, nhưng phải cố ngước mắt nhìn lên, “Anh đang làm gì thế?”

“Giặt quần áo của anh. Tối nay lúc ở trên dốc ta ra nhiều mồ hôi quá”.

Và cả lúc trong nhà nghỉ nữa. Hai lần. Cô gạt hình ảnh nóng bỏng cũ đó ra
khỏi đầu, “Anh biết dùng máy này à?”

Anh nghiêng đầu, nhìn cô chăm chú, “Tất nhiên. Anh biết tự giặt quần áo
chứ”.

Anh ta biết tự giặt quần áo, cô thầm lặp lại. Hình như điều đó làm anh đời
thường hơn và bớt vẻ giàu sang, khó chịu và quyền thế đi. Cô cũng phải
thừa nhận, dù miễn cưỡng, là sự tự tin vì có thể xoay chuyển khi gặp bất cứ
việc gì tạo thành một nét rất quyến rũ ở anh.

Nhưng lại thêm một suy nghĩ nữa cần nghiền nát. Phải ghi nhớ là anh ta
đang xâm phạm vào lãnh địa của cô. Thêm một lần nữa, “Nếu khách nhờ thì
tôi thường giặt hộ quần áo cho họ”.

“Ông Henry cho phép anh tự do sử dụng nơi này như ở nhà. Em có muốn
vứt cái gì vào đây giặt không?”

“Không”. Câu từ chối tự nhiên buột ra khỏi miệng cô. Sao có mỗi việc dùng
chung một khoang máy giặt thôi mà cũng gây cảm giác... riêng tư và thân
mật thế này? Nhưng cứ nghĩ đến cảnh quần áo của họ xoắn vào nhau trong
dòng nước giống cơ thể họ lúc trước làm cô đứng tim và cả người nóng ran
lên.

Rồi lại còn chính sách mở cửa mới của ông nội nữa. Thế là sao? Bình
thường ông đâu có dễ dàng tin tưởng ai như với Gavin. Sao lại có sự thay
đổi đột ngột này? Còn gì mà cô chưa biết? Chắc chắn phải có điều gì đó.

Gavin đậy nắp máy giặt, tựa một bên hông vào thành máy trong khi nước
bắn ào ào vào khoang, “Anh làm em thức giấc à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.