ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 53

Cô đã quên tình yêu dành cho anh, quên những tổn thương mà sự ra đi của
anh đã gây ra lời thề cô đã nói khi đứng bên mộ anh rằng sẽ không mở lòng
đón nhận một vết thương nào tương tự nữa.

Quyết tâm giữ khoảng cách với Gavin, cô đứng khựng ngay bậc cửa, quay
lại rồi chìa tay ra, “Cảm ơn vì bữa trưa và vì đã chỉ cho tôi hầm mỏ”.

Mắt nhíu lại, anh nhìn chăm chú cánh tay, rồi thăm dò nét mặt cô, “Không
có gì”.

Những ngón tay dài và ấm áp của anh nắm lấy bàn tay cô, nhưng thay vì bắt
rồi thả ra, anh níu cô lại gần rồi hạ thấp đầu. Tim cô đập loạn lên vì hoảng
sợ. Cô cúi gằm xuống để tránh nụ hôn của anh, nên môi Gavin đặt lên đúng
thái dương cô. Cô cố lùi lại phía sau, nhưng bị nắm tay rắn chắc của anh giữ
lại, rồi anh khẽ đưa môi mơn trớn trên má cô. Cô chợt rùng mình trấn tĩnh,
cố hớp vài hơi khí lạnh mùa thu để làm mình tỉnh táo.

“Dừng lại, Gavin”, cô càu nhàu, đẩy anh ra bằng tay còn lại. Làm sao cô có
thể nói với một người rằng anh ta đã làm cô tê liệt và cô thích cảm giác
này?

Không nới lỏng tay, Gavin từ từ đứng thẳng người, “Tôi muốn đưa cô đi
chơi nữa - chắc lần sau là tới nhà hàng cô kể lúc trước - trên thực đơn
không ghi giá và một danh sách dài toàn rượu”.

Cô chớp mắt. Anh đang đùa hay thật? Anh nhìn trực diện này không có vẻ
đang pha trò. Nó có gì đó đáng sợ hơn thế - sự thèm khát. Sự hoảng hốt làm
cả người cô nổi gai, rồi nóng bừng lên, khiến da cô trở nên nhạy cảm cực
độ.

“Thật sự tôi... hôm nay... Xin lỗi. Không ạ, cảm ơn anh”. Cô thốt lên một
cách rời rạc trước cái nhìn hau háu của anh như thể muốn ngấu nghiến lấy
đôi môi... và cả người cô.

“Tôi không bỏ cuộc dễ dàng như thế đâu, Sabrina. Chúng ta có điều đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.